“Tôi từ chức ở Google trong sự xấu hổ.
Xấu hổ vì đã nổi cáu với đồng nghiệp, bất lực với cơn thịnh nộ bên trong mình. Trầm cảm trở nặng khiến tôi phải sử dụng thuốc an thần, đánh mất sự tỉnh táo. Tôi không thở được, tâm trí hỗn loạn, mất vị giác và gần như phát điên.
Vùi mình trên giường nhiều ngày và nghĩ đến tự sát”.
Trần Quang Vinh là người trong bi kịch đó.
Ngược về khởi đầu, Vinh có câu chuyện có thể gọi là “phi thường”: Không bằng cấp vẫn được cả Google và Meta săn đón, đến người đàn ông chỉ muốn tự sát, chuyện gì đã xảy ra?
10 năm làm rất nhiều việc để nhận ra: Mình đã không làm gì cho chính mình
“Rất nhiều lý do phức tạp dẫn tôi tới suy nghĩ không muốn sống nữa”, Vinh nói một cách nhẹ nhàng, nhưng ẩn sau là lớp lớp sóng dữ.
Lớp sóng đầu tiên đập vào Vinh là khi cậu chứng kiến cảnh ba bạo lực với mẹ, chuyện gia đình bị cô giáo biết được khiến quả bóng cảm xúc trong Vinh phát nổ. “Nhà con có chuyện gì hả?”, câu hỏi nhẹ nhàng của cô khiến Vinh bật khóc, trước sự chứng kiến của cả lớp. Sau giây phút đó, cậu thấy “mình không-còn-bình-thường được nữa".
15 tuổi, Vinh lủi thủi sống một mình trong căn nhà từng là tổ ấm cũ sau khi bố mẹ ly hôn và rời đi xây dựng hạnh phúc mới.
Hết cấp 3, cậu không vào đại học, quyết định tự học để trở thành một graphic designer. Với năng khiếu thiên bẩm cộng với sự rèn luyện và một tư duy mới, Vinh nhanh chóng kiếm được tiền từ khả năng thẩm mỹ vượt trội. 20 tuổi cậu kiếm hơn 1.000 đô/tháng, sản phẩm được Apple featured trên App Store thu hút hàng trăm nghìn người dùng dù không có bằng cấp.
24 tuổi Vinh vào RMIT, cố gắng quay lại với việc học nhưng không thể hòa nhập.
Kiếm được tiền sớm nhưng Vinh hận đời. Vinh ý thức có những điều mình không thể chọn lựa, như là cách mình sinh ra và lớn lên.
Năm 2013, ở tuổi 27, Vinh có cơ hội sang Mỹ làm việc dù bản thân không có bằng cấp. Tuy nhiên, cơ hội bốc hơi chỉ sau thông báo huỷ job của công ty bên Mỹ. Vinh vẫn đi dù không có công việc nào đang chờ đợi mình, không một điều gì đảm bảo cho tương lai.
Anh nhắm đến “chiếc ghế” Head of Design, tại một công ty khởi nghiệp ở San Francisco và lao vào cuộc phỏng vấn 8 tiếng với tâm thế “không còn gì để mất”. Chàng trai Việt được nhận với mức lương giúp anh có một cuộc sống thoải mái ở Mỹ thời điểm đó.
Năm 2021, khi đang ở đỉnh sự nghiệp - làm cho Google có sản phẩm đạt 3 tỷ người dùng, mua được vài căn nhà ở Mỹ, tậu xe sang… thì những cơn sóng mới bất ngờ vồ lấy. Lần này, Vinh bị nhấn chìm thật sự!
Bạn thân trong giới khởi nghiệp qua đời. Nỗi đau tiếp nối khi Vinh nhận tin bà nội ở Việt Nam mất.
Bối cảnh tình hình dịch bệnh căng thẳng ở Mỹ, mỗi ngày lên mạng đều thấy có người qua đời, trong lúc đó, công ty vẫn thúc đẩy nhân viên tiếp tục làm việc…
“Chứng kiến nhiều sự mất mát, làm cho tôi thấy cuộc đời con người rất hữu hạn. Dù mình có đang làm gì đi nữa chỉ cần ngã bệnh, tất cả đạt được đều vô nghĩa. Tôi thay đổi góc nhìn”, Vinh nghĩ vậy và xin từ chức.
Như một quy luật tự nhiên, khi muốn di chuyển từ đỉnh này sang đỉnh khác, bước đầu tiên, bạn phải rơi xuống đáy để học nhiều điều và giác ngộ mới cần hành trình vươn lên tiếp theo.
Chạm đáy, Vinh run rẩy nhận ra: “Một công việc ổn định, kiếm ra nhiều tiền có thật sự là câu trả lời hay không? Còn gì mày muốn làm ngay bây giờ để thay đổi cuộc đời không? Suốt 10 năm qua, mày vẫn sống như vậy, vẫn đau đớn trong nội tâm khi không làm được gì cho bản thân, mặc dù đã làm rất nhiều cho gia đình, con cái. Tại sao mày không lấy kinh nghiệm ‘đau thương’ đó để biến nó thành một khởi điểm mới giúp đỡ những người xung quanh?”.
Dự án Murror (lấy cảm hứng từ Mirror - tấm gương) hỗ trợ những người bị bệnh trầm cảm nhận ra vấn đề của chính mình bằng cách dùng công nghệ AI, có xuất phát điểm như thế.
“Đây là lần chọn làm điều khó khiến tôi cảm thấy được sự khác biệt to lớn trong cuộc đời mình. Tôi cho phép mình sống một lần vì bản thân”, Vinh nói về quyết định bỏ việc ở Google để khởi nghiệp dự án đồng hành cùng người trầm cảm.