Trước khi có biến cố mua hàng online, Ca từng nhiều lần nghĩ về sức nặng của đồng tiền, nhưng em chưa thật sự phải kiếm ra tiền bằng được. Đến lúc thấy thương mẹ nảy ra ý định mua quần áo, Ca buộc phải bắt đầu công việc đầu tiên - đó là nhặt ve chai. Em từng thấy một người hàng xóm đến nhà mình thu gom chai lọ vứt đi để đem về bán kiếm tiền. Ngay lúc cần tiền nhất, Ca quyết định “học hỏi".
Bao nhiêu tiền với em là nhiều?
“Có thể 500.000 đồng hoặc vài triệu cũng là rất nhiều", Ca trả lời
Nếu có thật nhiều tiền, em muốn dùng nó để mua những gì?
Em sẽ mua tivi, tủ lạnh, ấm siêu tốc, máy giặt đặt trong nhà. Muốn có một căn nhà mới hơn. Em thấy những thứ đó ở nhà bạn em, em cảm thấy ao ước.
Có bao giờ em nghĩ về chuyện sẽ đi xa vùng quê này, có một công việc và sống với nó?
Em chưa nghĩ đến. Việc trước mắt của em là học cho thật tốt. Năm ngoái em đạt học sinh khá. Các bạn ở trường đều rất tốt với em. Em thích môn Toán. Bây giờ, luôn cảm thấy vui vì mình không phải nghĩ đến chuyện nghỉ học nữa.
Việc được ai đó cho “khất" lần sau có tiền trả cũng được, hay diễn ra với em không?
Dạ, như cô tạp hoá ở đầu đường, cô sẽ cho em nợ vài nghìn nếu chẳng may không đủ tiền mua chai mắm, củ hành… cô nói bao giờ có trả cô cũng được.
Sau cuộc hội thoại về tiền, Ca nói thật nhanh 1 điều quan trọng như sợ rằng mình sẽ quên không nhấn mạnh: Nhưng điều quan nhất với em lúc này là mẹ đã khoẻ lại. Nếu cho em lựa chọn làm gì để có thật nhiều tiền và mẹ em, lúc nào em cũng sẽ chọn mẹ.
Nhắc về sự hiếu thảo khiến cộng đồng mạng xúc động, Ca lắc đầu: Đối với mẹ, em cũng giống như các bạn khác thôi.
“Gần 1 tháng đã trôi qua, em thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều, về cả tâm lý lẫn tiền bạc. Mẹ về nhà em vui lắm. Nhân đây em muốn gửi lời cảm ơn đến cộng đồng mạng đã giúp đỡ cho gia đình em, cảm ơn các bác sĩ đã chữa bệnh cho mẹ em. Nhờ có mọi người mà anh em tụi em mới có cơ hội đi học tiếp, em cảm ơn rất nhiều", Ca nói đôi chỗ dừng lại vì nghẹn ngào.
"Cuộc sống của bé Ca hiện tại, y như tuổi thơ thiếu thốn của tôi"
Những người mà chúng tôi gặp trong hành trình tìm về nhà bé Ca, ai cũng biết câu chuyện bom hàng rồi được giúp đỡ nổi tiếng. Nhiều người không ngại che giấu suy nghĩ “tui cũng khổ quá, sao không ai giúp tui như vậy?”.
Đúng là cái cảnh khổ như gia đình bé Ca, ở đâu đó ngoài kia, vẫn còn nhiều. Nhưng để lý giải vì sao bé Ca lại gặp chị Nha và nhận được “sự dịu dàng trong cơn thịnh nộ", cuộc đời thay đổi tựa cổ tích…thì người ngoài khó mà lý giải.
Nhưng chị Nha thì hiểu rõ vì sao.
“Trước đây tôi cũng khổ, từ chỗ từng rất khổ đó mình mới hiểu và đồng cảm với nỗi khổ của bé trong tích tắc. Lúc bé nói mẹ bệnh nặng, tim tôi thắt lại liền. Chỉ có những người từng trải qua hoàn cảnh như nhau mới nếm được mùi vị của khổ đau mà người kia đang phải chịu đựng", chị Nha nói trong nghẹn ngào.
"Trước đây tôi cũng khổ, từ chỗ từng rất khổ đó mình mới hiểu và đồng cảm với nỗi khổ của bé trong tích tắc. Lúc bé nói mẹ bệnh nặng, tim tôi thắt lại liền. Chỉ có những người từng trải qua hoàn cảnh như nhau mới nếm được mùi vị của khổ đau mà người kia đang phải chịu đựng"
Chị Nha
Trong mắt nhiều người ở thị xã An Nhơn, chị Nha của hiện tại là người phụ nữ có cuộc sống sung túc, sở hữu nhiều tài sản và 2 cái xưởng may rộng, quản lý mấy chục nhân công ngày đêm cắt may gửi hàng cho mối sỉ bán online. Nhưng có hiếm người biết về xuất phát điểm của chị.
Biến cố lớn đến với Nha là khi chị học lớp 12, ba mẹ khó khăn, mẹ gồng gánh nuôi 4 anh chị em. Nha ở với bà nội và có nguy cơ phải nghỉ học bất cứ lúc nào dù kỳ thi cuối cấp đã cận kề.
“Thời điểm năm 2002, mỗi ngày nội cho tôi đúng 1.000 đồng đủ để ăn sáng, lốp xe xẹp thì bơm. Lúc bé Ca nói với tôi: Con chỉ có 30.000, tự nhiên tôi thấy nghẹn trong cuống họng mình. Cảm thấy cuộc sống của bé Ca hiện tại y như xưa của tôi. Có lúc nhà trường kêu chuẩn bị nộp tiền, tôi không biết chuẩn bị từ đâu đây? Tôi cũng không dám nói với ba mẹ vì sau tôi còn có 2 em nhỏ. Đó là động lực để tôi thức dậy lúc 2h sáng phụ quán phở, đến 7h đi học. Lúc chưa ở nhờ được nhà trọ của bạn, tôi còn đi làm ở hãng taxi Quy Nhơn, vừa kiếm thêm tiền vừa có chỗ để tá túc nghỉ trưa. Tôi làm mọi việc chỉ cần không phải nghỉ học ngang.
Cũng nhờ vào tình thương, sự đồng cảm của các cô chú xung quanh, tôi mới có được nghị lực sống đến ngày hôm nay. Sau đó, tôi đã thi đậu và nhận được bằng Cao đẳng Tài chính Kế Toán”, chị Nha nhớ về lúc cơ cực được nhiều người động viên về tinh thần.
Sự tử tế được tiếp nối. Chị Nha biết đến hoàn cảnh của bé Ca là 1 cái duyên và chị không do dự trao đi điều mình từng nhận được: Tình thương và sự giúp đỡ. Lòng tốt như sợi dây dài, kết những con người có trái tim ấm áp lại với nhau.
“Có người gọi điện đến gặp tôi thắc mắc rằng: Tại sao họ từ thiện đến vài tỷ nhưng không được tiếng tăm mà sao tôi cho bé có 1 bộ đồ mà lại được nhiều người biết đến như vậy? Thật tâm, tôi không biết. Tôi chỉ biết tự lý giải với chính mình rằng, có lẽ điều gì xuất phát từ cái tâm, thì sẽ đến được với những cái tâm khác, sẽ giúp được đúng người đang cần nó nhất”, chị Nha chiêm nghiệm.
"Có người gọi điện đến gặp tôi thắc mắc rằng: Tại sao họ từ thiện đến vài tỷ nhưng không được tiếng tăm mà sao tôi cho bé có 1 bộ đồ mà lại được nhiều người biết đến như vậy? Thật tâm, tôi không biết. Tôi chỉ biết tự lý giải với chính mình rằng, có lẽ điều gì xuất phát từ cái tâm, thì sẽ đến được với những cái tâm khác, sẽ giúp được đúng người đang cần nó nhất"
Chị Nha
Cổ tích mãi ở lại cùng làng quê Phù Cát
Những gập ghềnh cuộc sống bé Ca hay chị Nha trải qua, có thể ai trong chúng ta cũng đã từng trải. Không ai trưởng thành dễ dàng mà có thể dễ rung động với những điều nhỏ bé. Câu chuyện về lòng tốt, sự hiếu thảo ngỡ rất bình thường này khiến mình bật khóc cũng bởi vì nhìn thấy ở đó chính hình ảnh của bản thân, khơi lên tình yêu thương gần gũi giữa con cái và cha mẹ, thấy được những nhiệt thành của người dưng xa lạ bỗng hóa người ơn… mà đâu đó trên đường đời, ta cũng đã từng “nhận ơn".
Tất cả điều đó, xin được gọi là những bình thường rực rỡ. Chẳng to tát cao xa, chẳng hiếm có khó tìm giữa đời sống xô bồ nhưng nó vẫn khiến trái tim ta được vỗ về đến lạ thường. Nó cũng sẽ bồi đắp thêm vào sức mạnh nội tại trong mỗi người, để mạnh mẽ đi tiếp trong hành trình sống biết trước nhiều chông gai.
Những người xung quanh khi nhìn vào câu chuyện này, họ vẫn trầm trồ vì sự kì diệu của cuộc sống.
Chị Hân (làm ở xưởng may Quỳnh Nha 5 năm, là người đầu tiên tiếp nhận đơn đặt hàng của bé Ca qua hệ thống) chia sẻ: “Tôi là nhân viên sửa code đơn hàng cho bé thành đơn 0đ. Tôi cũng từng hỏi chị Nha về độ xác thực của câu chuyện và thắc mắc vì sao chị quyết định nhanh như vậy. Chị đáp: Coi đó như 1 cái duyên đi em. Chị thấy bé ở gần đây. Chị sẵn sàng ra nhà bé hỗ trợ tiếp nếu câu chuyện là thật.
Tấm lòng chị Nha là vậy, trước giờ chị em làm việc ở đây ai đau ốm chị cũng đều chìa tay giúp đỡ rất thật tình. Có lần nghe tin tôi nằm viện trên Quy Nhơn, chị Nha gọi hỏi thăm và nói nếu có thiếu gì chị sẽ chuyển cho 10 triệu để nhập viện nhưng tôi từ chối vì trong khả năng của mình. Ra viện, vợ chồng chị tặng tôi 2 triệu. Chị em chúng tôi mỗi người một hoàn cảnh, những lúc khó khăn chị đều vui vẻ cho ứng tiền, đau ốm đều thăm hỏi.
Còn về bé Ca, tôi thấy đó là một cô bé quá hiếu thuận. Bé Ca đã gọi đến gặp tôi để đặt đơn hàng. Bé chỉ nói muốn mua một bộ đồ cho mẹ, không xin giảm bớt một ngàn nào. Tôi vẫn đi đơn hàng với giá như bình thường. Không ngờ đơn hàng đi nhanh, shipper giao quá sớm khiến bé không đủ tiền trả.
Ngoài sự trợ giúp của chị Nha, các chị em trong xưởng may cũng đóng góp chút tấm lòng của mình gửi đến gia đình bé Ca, mong gia đình em bớt khó khăn”.
Nếu như chị Hân bất ngờ vì dù hoàn cảnh khó khăn, bé Ca vẫn không xin giảm một ngàn nào khi mua đồ; thì anh Phiên - shipper đến giao hàng lại ấn tượng với cách ứng xử của cô bé trước một vấn đề nhiều người gặp phải, nhưng không phải ai cũng có đủ can đảm để đối diện.
“Hồi giờ khách không có tiền nhận hàng thì nhiều, nhưng nếu khách không có tiền, họ sẽ không nhận cuộc gọi của shipper. Còn bé Ca thì bảo tôi chú cứ chạy tới nhà. Lúc đó, tôi cũng chưa hiểu rõ tình hình và hỏi: Sao con không nhận hàng? Cô bé mới nói rất lễ phép: Dạ, con chưa có đủ. Tôi gặng hỏi thêm: Sao mẹ con không đưa tiền để nhận hàng? Lúc đó bé mới nói: Mẹ con đau.
Ngay lúc đó tôi thấy bé rất bản lĩnh, can đảm và thành thật. Còn về phía chủ shop, tôi không nghĩ lại có người tốt như vậy. Khi thấy câu chuyện của bé được cộng đồng mạng chia sẻ, tôi vui lắm. Vui vì bé được nhiều người cảm thông và giúp đỡ", anh nói.
Một tháng dần trôi qua nhưng những lời bàn tán về câu chuyện của bé Ca và mẹ từ những người dân địa phương hãy còn rôm rả lắm. Tin rằng, sau cái Tết này, làng quê Phù Cát vẫn sẽ còn nhớ mãi về một cô bé gái có tấm lòng hiếu thảo với mẹ, gặp được người tốt giúp đỡ như trong truyện cổ tích.
Và mong sao sau câu chuyện này, rất nhiều người trẻ nhận ra: Nếu ngày hôm nay trở về nhà vẫn thấy ba mẹ ở đó, còn khoẻ mạnh, công việc dẫu áp lực nhưng vẫn có thể kiếm tiền mua những thứ mình cần, đem về nhà những món ăn thơm phức, có đầy đủ tiện ích trong cuộc sống… thì nghĩa là mình cũng đang rất rất hạnh phúc.
Tin rằng, sau cái Tết này, làng quê Phù Cát vẫn sẽ còn nhớ mãi về một cô bé gái có tấm lòng hiếu thảo với mẹ, gặp được người tốt giúp đỡ như trong truyện cổ tích.
Bé Ca